Trời Đất Mênh Mông
(Thơ)
Chung quanh ấy trầm hương khói quyện
Người gọi người tỉnh thức nguyện cầu
Những âm hưởng tràn đầy sức sống
Đạo nhượm vàng ngôn ngữ năm châu
Chuông thúc dục âm thanh huyền diệu
Trống liên hồi - nhạc điệu xôn xao
Ai là khách – ai người hiếu khách
Tâm hài hòa vượt mấy tầng cao
Biên giới ấy tình người cô đọng
Khung trời kia ảnh tượng khôi ngô
Chân vẫn bước đi tìm chân lý
Ai chưa từng đối diện hư vô
Ngôn ngữ chết phiêu du trường mộng
Giáo điều kia khô cứng vì sao
Phật thị hiện truyền trao thông điệp
Suối từ bi dòng suối ngọt ngào
Phút cảm ứng như vầng trăng sáng
Mây ngàn bay chẳng đợi chẳng chờ
Tình của mẹ chứa chan nghị lực
Thuyền đã về nặng trĩu hồn thơ
Cách biểu hiện thanh cao phong thái
Thước đo lường tuệ giác dung thông
Chứng tích ấy thời gian gặm nhấm
Ánh trăng rằm trời đất mênh mông
Cali May 5, 2011
Thanh Trí Cao