Nhặt Cánh Hoa Tâm
Một cánh hoa tâm rụng xuống dòng đời
Cánh hoa tiêu biểu hương sắc đầy vơi
Sức sống vươn cao bình minh rạng rỡ
Cõi lòng phơi phới như đóa hồng tươi
Một cánh hoa tâm chan chứa ân tình
Sống vui- sống khỏe triết lý nhân sinh
Tâm không phiền não ấy là hạnh phúc
Bến bờ giác ngộ thần thoại vô minh
Tình bao dung thể hiện tấm lòng
Nhạc chiều xuân chuyển động chân không
Phong thái ấy phương trời cao rộng
Khói hương trầm tưởng niệm tổ tông
Nhặt cánh hoa tâm giữa lúc Xuân về
Đã bao Xuân rồi khắc kỷ tình quê
Lữ khách ưu tư hướng về đất Mẹ
Mang mang nỗi nhớ nguyên vẹn lời thề
Nhặt cánh hoa tâm nối kết tình người
Niềm riêng khát vọng hòa nhịp biển khơi
Đất hứa Cali vẫn là cơ hội
Bằng lòng kiên nhẫn bước tới bạn ơi!
Một cánh hoa tâm hiến tặng cho đời, bạn ơi!
Hoa Đào Đón Xuân
Đào nở rộ mùa Xuân rực rỡ
Nắng chan hòa muôn sắc thiên nhiên
Hương nghi ngút giao thừa truyền thống
Lời nguyện cầu ai gởi niềm riêng
Đào nở rộ tình người viễn xứ
Gió giao mùa chuyên chở tình quê
Lòng lữ khách cưu mang hồn nước
Con thuyền đời khao khát lối về
Ta nở nụ cười hy vọng tin yêu
Lòng hiến dâng chẳng biết ít nhiều
Giòng tuệ giác thiên hương đài các
Ngôn ngữ Xuân ý vị cao siêu
Đào nở rộ mùa Xuân rực rỡ
Xuân cửa thiền vẫn đẹp hồn thơ
Ta trân quý thiêng liêng bản sắc
Bao Xuân rồi lữ khách ước mơ
Đào nở rộ cánh hoa tư tưởng
Tiếng chim oanh chúc tụng đơn phương
Khách hành hương ngắm đào quý phái
Âm điệu này kết nối thân thương
Người đi mang cả quê hương
Nặng tình tổ quốc lòng thương nhớ nhà
Cali Xuân Đinh Hợi, 2007
Tiếng Thu Vang Vọng
Thuyền đổ bến bên dòng sông nhỏ
Anh lắng sâu trong cõi mờ sương
Bài thơ cũ tình người trong sáng
Thu từng Thu bàng bạc sắc hương
Thuyền đổ bến tiếng Thu vang vọng
Cuộc hành trình lữ khách thủy chung
Ai ngỡ ngàng mảnh đời hoang dại
Thơ vẫn bay đến chốn tận cùng
Anh mang cả đất trời quê mẹ
Đời lưu vong làm cuộc đổi thay
Anh đã viết trang đời tuyệt đẹp
Lòng nhẹ nhàng như áng mây bay
Thuyền đổ bến trăng Thu vời vợi
Tâm phiêu bồng khoác áo trung nhân
Điểm cứu cánh vẫn chờ anh đó
Bên kia bờ cảm niệm – tri ân
Thuyền đổ bến núi rừng cô tịch
Âm hưởng nào chuyển hóa thương đau
Chỉ ngần ấy dòng đời minh triết
Phong thái thanh cao núi bạc đầu
Ôi! Ân tình đẹp mãi nghìn sau
Cali Mùa Thu, tháng 10-2006
Hoa Biển Cài Tim Áo
Niềm tin ấy lắng sâu thực tại
Dòng thời gian êm ả buông trôi
Mây phiêu bạt giao mùa thương nhớ
Một niềm đau điểm nhẹ trên môi
Niềm tin ấy thương yêu mở rộng
Nghĩa tự do khao khát khôn lường
Sóng gào thét phong ba bão tố
Chốn nơi nào đích thực quê hương
Bài hát nào ru ngủ biển Đông
Ngôn ngữ nào đánh động tấm lòng
Thiên thu ấy hồn ai nương tựa
Mặc dòng đời lưu chuyển có, không?
Niềm tin ấy bao dung độ lượng
Cuộc hành trình lý tưởng kinh qua
Hoa biển cả lung linh hương sắc
Tâm cảm thông tuệ giác chan hòa
Niềm tin ấy quán thông trực diện
Hải đảo nào tiếng vọng xôn xao
Đóa hoa biển cài lên tim đá
Tưởng niệm người bỏ cuộc thương đau
Cali 30-4-2007
(Tưởng niệm thuyền nhân)
Khẳc Kỷ Tiếc Thương
Người khép lại niềm riêng thế kỷ
Con tầu đêm bến vắng sương mờ
Sao lấp lánh bầu trời sâu lắng
Ta từ nhau lạnh buốt hồn thơ
Người khép lại trang đời trân quý
Bao ân tình ấn tượng cổ xưa
Chiếc lá úa phiêu du trường mộng
Cả tấm lòng xao xuyến tiễn đưa
Rồi phải thế trở thành đôi ngã
Hứa hẹn nhau trên đỉnh thi ca
Còn phảng phất biết bao kỷ niệm
Đường phân ly ai chẳng kinh qua
Người khép lại bao nhiêu kỳ vọng
Cuộc hành trình khắc kỷ tiếc thương
Thơ ngôn ngữ thiên thu huyền diệu
Vẫy tay chào lòng những vấn vương
Người khép lại niềm riêng ký ức
Lệ hoen mi kẻ ở chạnh lòng
Những tin tưởng thuyền từ Bát Nhã
Đón đưa người một chuyến sang sông
Cali 30-11-2008
Kính hương linh cụ Hoàng Mạnh Đạt- Phước Đức
Mùa Phật Đản
Vẫn như thế thuyền đời vượt sóng
Tháng năm dài thử thách thời gian
Chứng tích ấy hằn lên ký ức
Nhân loại ơi! Lắm nỗi điêu tàn
Nhân danh nào tạo thêm đau khổ
Bờ vai kia nặng trĩu tiếc thương
Những tiếng hát vọng về tha thiết
Tâm tình này chuyên chở quê hương
Mùa Phật Đản tiếng chuông tỉnh thức
Lời kinh êm hòa lẫn mây ngàn
Chắp tay nguyện chúc lành thế giới
Nén tâm hương bàng bạc mênh mang
Phật thị hiện nhiệm mầu sợi nắng
Trước và sau âm hưởng thanh bình
Sức sống đó nuôi dưỡng tuệ giác
Đức từ bi chuyển hóa nhân sinh
Thể tính Phật bất tăng, bất giảm
Giữ niềm vui và sống thanh cao
Hãy thực tập bảo tồn ánh sáng
Niềm tin yêu ta mở lối vào
Mùa Phật Đản tưng bừng rạng rỡ
Nhân loại ơi! Thắp sáng niềm tin
Mồng 8 tháng 4 Mậu Tý
Như Một Dòng Sông
Thơ tản mạn chập chùng với gió
Hương nhẹ nhàng lối cũ thân thương
Ai lay động niềm riêng kẻ sĩ
Cung đàn chiều tâm sự quê hương
Thơ tản mạn theo dòng lịch sử
Tiễn người đi, lại đón người về
Bao kỳ vọng đong đầy năm tháng
Xa nghìn trùng ấp ủ tình quê
Hãy hiên ngang như một dòng sông
Anh tự tin thành tích lưu vong
Em quả quyết ngày về rạng rỡ
Tôi hiến dâng bằng cả tấm lòng
Thơ tản mạn ru hồn biển cả
Sóng bạc đầu đưa đẩy xôn xao
Ấn tượng ấy ai người tri kỷ
Hứa hẹn gì nghìn trước, nghìn sau
Thơ tản mạn suối nguồn biêng biếc
Ngần ấy thôi cũng đủ bằng lòng
Anh hiến dâng cho đời hương sắc
Và hiểu mình như một dòng sông
Như một dòng sông! Như một dòng sông!
Tôi hiến dâng bằng cả tấm lòng
Cali, tháng 4- 2010
Thanh Trí Cao