Gót mòn in dấu vết thời gian
Nếu là giọt nắng hay mưa ngàn
Viễn ảnh trung nhân huyền sử cổ
Gió chiều lay động bước hiên ngang.
Thử thách lắng nghe đời va chạm,
Tâm tình rộng mở như hồn thơ.
Cõi ấy có còn hương dạ lý?
Ở đây ai đó vẫn đợi chờ.
Ta còn gặt hái chuyện bất ngờ,
Du dương thể điệu mấy vần thơ
Bóng ai khép lại bên thềm cũ,
Có kẻ nhủ lòng đứng ngẫn ngơ.
Tôi ơi! Ánh mắt đầy hoang dại,
Tiếng vọng con thuyền giữa đêm Đông.
Gương cũ thiên Thu còn rực sáng,
Thuyền đời đãi ngộ khách lưu vong.
Ta còn tiếc rẻ chuyện ngày qua,
Gần nhau ngần ấy! Thế mà xa.
Lý giải thế nào trong ánh mắt,
Mấy lần lịch sử đã kinh qua.
Hạnh ngộ lắng nghe tình tri kỷ,
Xôn xao ngôn ngữ tự kiếp nào?
Thực hư, hư thực buồn nhân thế
Thôi thì kệ kiếp chuyện hư hao
Ánh trăng sáng bất phân chủng loại
Tâm yên bình bàng bạc trăng sao
Cali tháng 7 / 2011
Thanh Trí Cao