- Xuân Trường Ca - thơ Thanh Trí Cao

07/02/201312:00 SA(Xem: 7688)
- Xuân Trường Ca - thơ Thanh Trí Cao



Xuân Trường Ca

  Thanh Trí Cao 


Cali nắng ấm chan hòa

Bốn mùa hương sắc trăm hoa tuyệt vời!

Xa xăm tôi nhớ biển khơi

Mùa trăng năm ấy trên đồi Ga Lăng

Nhìn về đất hứa bâng khuâng

Tôi nghe xao xuyến bao lần ước mơ

Xuân xanh khả hứa bao giờ

Người đi, kẻ đến hồn thơ vẫn còn

Lòng nào khắc kỷ vàng son

Trăm năm chốn cũ xói mòn tiếc thương

Người đi khai phóng con đường

Ai còn ở lại vấn vương tâm tình

Niềm vui đón nhận bình minh

Lắng sâu trong cõi minh linh diệu huyền

Bờ vai hong nắng bên hiên

Dòng thơ tưới tẩm, dòng thiền không phai

 

 * * *

 

Hương Xuân hòa cảm thiên thai

Tiếng ru của Mẹ hình hài tuổi thơ

Yêu thương đổ xuống đôi bờ

Bàn tay Mẹ tạo thời cơ nối dài

Mắt nâu từ buổi sơ khai

Trùng dương biêng biếc miệt mài song phương

Nối dài, trải rộng tư lương

Đôi vai gồng gánh quê hương điêu tàn

Cưu mang cảnh tượng phũ phàng

Xuân đi, Xuân đến bàng hoàng xót xa

Hương quê biến cố phôi pha

Đôi chân Mẹ vững hằng hà khó khăn

Một lần, thêm nữa một lần

Mẹ tôi đọ sức nhọc nhằn tấm thân

Tuổi Xuân Mẹ đã chùn chân

Ru con Mẹ hát chị Hằng tương tư

Trăng khuya gợi cảm thực hư

Mẹ tôi nhỏ lệ, tạ từ hương xưa

Thế rồi một nắng hai mưa

Mẹ đành chôn dấu nắng mưa trong lòng

Mẹ hiền như một dòng sông

Tôi như chiếc lá bềnh bồng chơi vơi

Nhìn xa tận cuối chân trời

Đại bàng đôi cánh rã rời ngẩn ngơ

Ngỡ ngàng tuổi ngọc ước mơ

Mây hồng lướt gió chẳng chờ đợi ai

Mẹ tôi thao thức tương lai

Qua cầu lịch sử dấu hài chôn sâu

Yêu thương Mẹ bắc nhịp cầu

Bàn tay của Mẹ nhiệm mầu Mẹ ơi!

 

Rồi cứ thế!

 

Hiểu mình cảm nhận biển khơi

Tường quang bỏ lại dòng đời cao minh

Thiên nhiên đãi ngộ ân tình

Đêm đêm tôi tụng Tâm Kinh chân thành

Đứng trên đỉnh núi thiên thanh

Vầng trăng hư ảo chung quanh ngôi chùa

Ngôn ngữ một tiếng hơn thua

Mùa Xuân én lượn nô đùa tung bay

Bao nhiêu hương sắc đong đầy

Nhìn đời sâu thẳm như mây núi rừng

Đương nhiên trong nỗi vui mừng

Đố ai có thể đếm từng giọt mưa

Trào lưu thế lực đẩy đưa

Kẻ cười, người khóc tuổi vừa lớn khôn

Phù sa biến cố dập dồn

Tình ai khép kín vùi chôn ngọt ngào

Tại sao ai hiểu vì sao?

Trường ca Xuân ấy-nổi đau hãi hùng

Còn gì trên đỉnh cáo chung

Cành vàng, lá ngọc, anh hùng sa cơ

Những ai quyền lực dại khờ

Đẩy đưa cả đất nước đến bờ vực sâu

Vết thương ai những vá khâu

Đoàn người vượt biển con tàu phong ba

 

 * * *

Mùa Xuân hương sắc thi ca

Tiếng ru của Mẹ mặn mà hơn xưa

Niềm riêng dãi nắng, dầm mưa

Khai thông, khai thị đủ vừa lớn khôn

Bấy nhiêu quá khứ vùi chôn

Những còn đâu đó hoàng hôn tình người

Lung linh giọt nắng chơi vơi

Anh mang nỗi nhớ Xuân ơi! chạnh lòng

Suối nguồn đưa đẩy dòng sông

Anh yêu nguyện lực bềnh bồng thênh thang

Xuân về khát vọng tường quang

Ngôi chùa ẩn hiện nắng vàng lung linh

Tiếng chuông, tiếng mõ lời kinh

Thành tâm khấn nguyện hòa bình thế nhân

Hương thơm thành tích tri ân

Nụ cười chân thật hiến dâng vô vàn

Mấy ai hiểu được dọc ngang

Bước chân sỏi đá đảm đang cứu đời

Mùa Thu vàng úa lá rơi

Kết thành đơn điệu tuyệt vời! mãi sau

Ung dung phong thái thanh cao

Hương thiền, hương sắc, hương nào viên dung

Chân tâm cứu cánh tận cùng

Chốn nào hội ngộ đỉnh chung khách Thiền

Trượng phu cống hiến niềm riêng

Cùng trang quân tử kết duyên lên đường

Có gì mà ngại nắng sương

Từ bi vô ngại tinh tường cảm thông

Ta nghe tiếng hát dòng sông

Tán dương thành tích tấm lòng đạo tâm

 

 * * *

Tôi ngồi sâu lắng truy tầm

Bóng trăng viễn mộng âm thầm bước qua

“Giọt buồn rụng xuống ngân hà”

Kể từ dạo ấy thiết tha vô ngần

Tận tình cao lĩnh dừng chân

Chân dung Bồ Tát thường hằng độ sinh

Mỹ Châu mô thức tạo hình

Bảo Quang trăng sáng đạo tình ngát hương

Đào sâu chân tướng văn chương

Trái tim bất diệt đo lường căn cơ

Rồi mai huyền thoại bất ngờ

Bạn tôi giữ lấy hồn thơ dạt dào

Phương trời huyễn mộng truyền trao

Chương kinh vô tự nghìn sau kế thừa

Ấn Thiền chứng tích cổ xưa

Ngữ ngôn bất hoại đủ vừa cho ai

Anh mang tuệ giác hình hài

Chân kinh tô điểm đền đài siêu nhiên

Quốc hồn, quốc túy thiêng liêng

Bàn tay khối óc nối liền cổ - kim

Người đi huyền thoại cánh chim

Tung trời lướt gió Xuân tìm chân dung

Thẩm sâu trong cõi tận cùng

Tình Cha, nghĩa Mẹ, kết chung ơn Thầy

Hương Xuân hóa thể ngàn mây

Có, không thực thể chuỗi ngày phưong Đông

Anh còn đủ một tấm lòng

Dâng hương cúng Phật trên dòng tử sinh

Ngôi sao huyền thoại trung trinh

Thế nhân đương đại phát minh phi thường

Tương phùng, tương đắc tư lương

Bảo tồn truyền thống xuyển dương Pháp Thiền

Ai vui trên đỉnh bình yên

Còn ai can đảm nơi miền trần gian

Ai yêu cảnh cũ điêu tàn

Ai người chối bỏ thiên đàng gấm hoa

Bấy nhiêu đủ hiểu ngần xa

Bấy nhiêu đủ hiểu, thế là bấy nhiêu

Hạt mưa trên đỉnh tiêu điều

Cỏ cây hoa lá chắt chiu mộng vàng

Tường quang soi sáng Bảo Quang

Khách thiền dạo bước bình an cõi lòng

Lắng nghe ngôn ngữ dòng sông

Xuân yêu nét đẹp nắng hồng chân phương

Tôi đi mang cả Thanh Lương

Ông trăng ở lại đo lường thiên Thu

 

 * * *

 

Xuân rồi nối tiếp chu du

Cali thôi thúc mây mù long lanh

Bảo Quang từ đó khánh thành

Trung Tâm Văn Hóa đất lành tâm ca

Đường xa, những khách đường xa

Bảo Quang ứng dụng ngôi nhà tâm linh

Chim muông chúc tụng bình minh

Anh tài hội ngộ kết tình thân thương

Siêu nhiên bản thể chân thường

Đóa sen hồng thắm ngát hương thiền trà

Bản năng giác ngộ trong ta

Dòng sông tâm thức ngân nga phiêu bồng

Cảm thông thân phận lưu vong

Bảo Quang nối kết những dòng tư duy

Xuân về phố nhỏ anh đi

Cánh thơ huyền thoại, nhu mì cánh mai

Tặng ai, Xuân hiến tặng ai

Phước lành hơn cả lâu đài bạn ơi!

Ở đâu Xuân cũng dạo chơi

Nơi đây Xuân đến cho đời niềm vui

Bạn ơi! chối bỏ bùi ngùi

Đứng lên can đảm không lùi bước chân

 

Bạn tôi ơi!

 

Cơ duyên chiêm ngưỡng hóa thân

Bước chân vững chắc tinh thần bình an

Hãy như hoa - lá chứa chan

Hồn nhiên sức sống vô vàn tin yêu

Xuân ca thiền ngữ cao siêu

Khai thông trực giác - tạo nhiều kỹ năng

Thương yêu độ lượng bất phân

Tâm dung ứng hiện pháp thân sáng ngời

Thắng duyên đắc ý phùng thời

Hoa Xuân rạng rỡ nụ cười rất Xuân

Xuân về tháo gỡ bâng khuâng

Tặng người lữ khách ấy ngần phước duyên

Lành thay năng lực cổ truyền

Vẫn còn âm hưởng khắp miền trần gian

Xuân về hương sắc huy hoàng

Bất phân tặng hiến bình an mọi nhà

Xuân ơi! Vũ trụ ngân hà

Hoa Đào hồng thắm chan hòa ý Xuân

 

 * * *

 

Trẻ già tâm đắc vui Xuân

Minh tâm kiến tánh chuyển luân pháp thiền

Tu thân hóa giải đảo điên

Tương thông hòa cảm kết duyên mộng lành

Tâm bình xuyên suốt trời xanh

Trên đỉnh cứu cánh một cành bông mai

Xuân ơi! Ai tạo hình hài

Những bao nhiêu tuổi thiên tài kinh qua

Xuân ơi! cái tuổi ngọc ngà

Bây giờ tóc Mẹ phôi pha sương mờ

Hồng hoang ấn tượng huyền cơ

Dòng sông ông lái bến bờ uyên nguyên

Xuân về chiều xuống công viên

Tân Xuân Quý Tỵ diệu huyền trường ca

 

 Xuân Quý Tỵ - 2013

 Thanh Trí Cao


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn